- 风的组词150+
- fēng gé风格
- fēng yī风衣
- fēng qíng风情
- chūn fēng春风
- yáng liǔ fēng杨柳风
- zuì dōng fēng醉东风
- fēng guāng风光
- yì fēng义风
- bā jié fēng八节风
- fēng xiǎn风险
- mín fēng民风
- fēng shuǐ风水
- fēng qì风气
- fēng wù风物
- fēng gān风干
- qiū fēng秋风
- fēng tǔ风土
- yí fēng遗风
- jié fēng节风
- fēng lì风励
- fēng lì风力
- jiè dōng fēng借东风
- fēng jī风机
- fēng shēng风声
- fēng mù tàn风木叹
- fēng dù风度
- lí hé fēng离合风
- shí fēng食风
- dōng fēng东风
- fēng jǐng风景
- zuò fēng作风
- fēng huà风化
- shā fēng jǐng杀风景
- fēng biāo风标
- fēng shù风树
- āi fēng哀风
- lòu zhǎng fēng漏掌风
- xiāng fēng香风
- lěng fēng冷风
- zhèn fēng阵风
- fēng huáng风篁
- fēng zhì风质
- fēng jí风疾
- fēng lóng zhèn风龙阵
- qīng fēng清风
- xuàn fēng bǐ旋风笔
- rén fēng人风
- kàn fēng sè看风色
- fēng mǎ niú风马牛
- jiā fēng家风
- sòng fēng jī送风机
- chá fēng察风
- fēng cān风餐
- shào nǚ fēng少女风
- dǎo fēng倒风
- yīng fēng鹰风
- lǐng fēng sāo领风骚
- hé fēng和风
- měi fēng美风
- yán nán fēng盐南风
- yù tóu fēng愈头风
- wēn fēng温风
- yòu fēng幼风
- shuāng fēng霜风
- zuì chūn fēng醉春风
- fēng jǐng huà风景画
- chéng fēng乘风
- jié fēng劫风
- fēng péng风鹏
- fēng yì风鹢
- fēng hè风鹤
- bā fēng qǔ八风曲
- kǎi fēng凯风
- chún fēng纯风
- tiān fēng天风
- fēng xián风弦
- ào kǒu fēng拗口风
- xué fēng学风
- xī běi fēng西北风
- fēng lì风厉
- fēng lǐ风礼
- fēng jí风级
- fēng jì风纪
- fēng guāng hǎo风光好
- tài yáng fēng太阳风
- yǔ fēng语风
- jì fēng季风
- mài kè fēng麦克风
- què zhī fēng鹊知风
- chǎn hòu fēng产后风
- qū fēng驱风
- tǔ fēng土风
- fēng yún qì风云气
- sōng fēng shí松风石
- fáng fēng防风
- tiáo fēng yuè调风月
- tán fēng yuè谈风月
- fēng liú zuò风流座
- mǎ niú fēng马牛风
- fēng fú风浮
- fēng làng风浪
- bì fēng gǎng避风港
- rú fēng儒风
- fēng liú风流
- fēng xíng风行
- tòu fēng透风
- yì yì fēng译意风
- fēng yún huì风云会
- wèi fēng胃风
- mí fēng迷风
- tàn kǒu fēng探口风
- xuàn fēng jiǎo旋风脚
- fēng liè风烈
- fēng yān风烟
- shuò fēng朔风
- dōng fēng cài东风菜
- qī fēng凄风
- zhòng fēng中风
- bí fēng鼻风
- fēng zhì风致
因篇幅关系,风的组词只列出前 150 个
风的拼音、意思
汉字风
解释基本字义风(風)fēng(ㄈㄥ)⒈ 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。⒉ 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。⒊ 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。⒋ 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。⒌ 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。⒍ 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。⒎ 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。⒏ 姓。其他字义风(風)fěng(ㄈㄥˇ)⒈ 古同“讽”,讽刺。异体字風飌凨凬凮汉英互译wind造字法形声:从虫、凡声Englishwind; air; manners, atmosphere...
要了解更多,可以查看【风的意思】