菜单
字词典
首页
字典
词典
古籍
首页
汉语词典
根熟的意思
gēn
shú
根熟
拼音
gēn shú
注音
ㄍㄣ ㄕㄨˊ
词语解释
根熟
[ gēn shú ]
⒈ 佛教语。谓根性圆熟。
引证出处
⒈ 佛教语。谓根性圆熟。
引
南朝 梁武帝 《答皇太子请御讲敕》:“年耆根熟,气力衰耗。”
分字解释
gēn
根
shú shóu
熟
※ "根熟"的意思解释、根熟是什么意思由
字词典
汉语词典查词提供。
根熟的近音词、同音词
gèn shū
亘舒
根熟的单字词语组词
根
字组词
熟
字组词
根熟的词语
造句
根熟的相关词语
gēn běn
根
本
shú shí jié
熟
食节
shú liàn
熟
练
gēn yuán
根
源
píng fāng gēn
平方
根
gēn jù
根
据
shōu shú
收
熟
mìng gēn
命
根
jié gēn
节
根
zhǎn cǎo chú gēn
斩草除
根
shǒu shú
手
熟
zhī cǎo wú gēn
芝草无
根
xuē cǎo chú gēn
削草除
根
shú shí
熟
食
fāng gēn
方
根
chéng shú
成
熟
yī gēn
一
根
fēn shú
分
熟
gēn jù dì
根
据地
shú shǒu
熟
手
gēn jié
根
节
zhōng yāng gé mìng gēn jù dì dì sì cì fǎn“wéi jiǎo”
中央革命
根
据地第四次反“围剿”
gēn yá
根
芽
gēn zhí
根
植
xùn shú
驯
熟
shú miàn kǒng
熟
面孔
bù shú
不
熟
bí gēn
鼻
根
jīn gēn chē
金
根
车
gēn yuán
根
缘
shēn gēn
身
根
gēn jù yǔ tiáo jiàn
根
据与条件
词语词性
名词
形容词
连词
动词
副词
代词
数量词
拟声词
介词
疑问词
量词
数词
助词
词语首拼
A
B
C
D
E
F
G
H
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z
词语造句
再度
撒花
黄目尊
慢悠悠
褪色
对对子
依仗
十二脉
死命
特命
自动词
无所作为